Breaking News

Đồng Lan: Tôi từng ở trong mối quan hệ mở với một chàng trai Pháp lãng mạn

Từng là hiện tượng của Giọng hát Việt mùa đầu tiên, sau đó sở hữu ca khúc đoạt giải tại chương trình Bài hát Việt, Đồng Lan khiến công chúng nhớ tới bởi giọng ca đầy nội lực, một cá tính riêng độc đáo, khó trộn lẫn.

Năm 2019, cô gây bất ngờ khi tuyên bố nghỉ hát, sang Pháp học âm nhạc. Bởi sự ảnh hưởng của đại dịch Covid-19, sau 4 năm, cô mới trở lại Việt Nam. Nữ ca sĩ đã dành cho Dân Việt một cuộc trò chuyện cởi mở, chân thành trong lần trở về này.

Đồng Lan: Tôi ở trong mối quan hệ mở với một chàng trai Pháp - Ảnh 1.

Nữ ca sĩ Đồng Lan. (Ảnh: NVCC)

Đã 4 năm từ khi chị rời khỏi showbiz Việt, sang Pháp học tập sau đó lại sang Mỹ biểu diễn, cảm xúc của chị thế nào khi trở lại Việt Nam lần này?

- Đáp xuống sân bay Nội Bài khi vẫn trong trạng thái ngái ngủ tôi không cảm nhận được nhiều, chỉ tới lúc bước tới cửa hải quan, đưa hộ chiếu mỉm cười và nói bằng tiếng Việt "em chào anh", các giác quan của tôi mới bừng tỉnh. Anh nhân viên đóng dấu mộc, nhẹ gật đầu chào, ánh mắt thân thiện mỉm cười. Anh không nói nhiều nhưng tôi cảm giác hiểu rất rõ anh nghĩ gì chỉ bằng ánh mắt của một người Việt Nam khi ấy. 

Tôi thấy đôi vai mình nhẹ bẫng, một cảm giác bay bổng, hít một hơi sâu cho không khí tràn lồng ngực rồi thở hết ra mọi mệt nhọc của chuyến bay dài hơn 20 tiếng, một hành trình xa nhà gần 4 năm. Tôi không phải gồng mình mỗi ngày nói ngôn ngữ lạ, luôn trong trạng thái học hỏi cái mới, văn hoá mới, tư duy mới, cách thức vận hành xã hội mới... Tôi đã trở về nhà, thân thuộc, thấy mọi thứ sao nhẹ nhàng, dễ dàng, đơn giản đến thế ngay cả hơi thở. Cảm thấy mình thuộc về nơi này, tôi vẫn nói đùa với bạn bè: Tôi như ngửi thấy mùi nước mắm trong huyết quản. 

Đồng Lan: Tôi ở trong mối quan hệ mở với một chàng trai Pháp - Ảnh 2.

Đồng Lan trong một buổi biểu diễn tại Mỹ. (Ảnh: NVCC)

Chị dự định đi 2 năm, sau đó thời gian đã lên tới 4 năm. Liệu có phải chị đã có con đường mới cho tương lai của mình? 

- Dẫu du lịch nhiều nhưng chưa bao giờ tôi thực sự sống ở một đất nước khác ngoài Việt Nam. Pháp là lựa chọn đầu tiên, dự định ở một năm rồi tính tiếp. Thế nhưng, dịch Covid-19 ập tới đã khiến cả thế giới chao đảo. Trải nghiệm sống ở một thành phố lớn, một đất nước xa xôi trong đại dịch thật sự là thử thách không nhỏ, một vùng ký ức tôi sẽ không bao giờ quên được, một quãng thanh xuân đặc biệt trong cuộc đời.

Với nước Mỹ cũng vậy, tôi chỉ chuẩn bị hành trang cho chuyến đi 2 tuần, thế rồi 2 tháng, rồi lại là 9 tháng. Kể ra thì bạn bè ai cũng cười vì những điều ngẫu hứng. Tôi vẫn thích thả lỏng, lắng nghe cơ thể và để vũ trụ dẫn dắt. 

Trước mắt, tôi về lại Việt Nam để "tìm hiểu lại" quê nhà thân thuộc đã thay đổi như thế nào sau dịch bệnh. Điều đầu tiên tôi làm là đi ăn những món ăn Việt tôi vốn thèm khát bấy lâu, gặp gỡ bạn bè và dành nhiều thời gian với mẹ. Mọi người hỏi tôi ở đâu là chính? Tôi ở khắp nơi: Châu Âu – Mỹ - Việt Nam, cho tới khi ai đó "lừa" được bước chân này. Còn bây giờ, ở đâu có bạn bè yêu quý, ở đó là nhà.

Cuộc sống tại Mỹ của chị mới ở giai đoạn bắt đầu, chị có lẽ đã gặp không ít khó khăn? Chị thích nghi với mọi thứ ở đây như thế nào?

- Tôi đến Pháp và Mỹ với mục đích chính đều là học ngôn ngữ, cảm nhận con người, văn hoá, lịch sử, qua đó thế giới sáng tạo của tôi phong phú, giàu trải nghiệm thực tiễn. Học thì mệt và thú vị. Vướng mắc đầu tiên là phong cách và tư duy làm việc khác nhau, điều đó đã khiến tôi gặp phải những khó khăn không đáng có. Tôi cũng loay hoay một thời gian nhưng "lửa thử vàng, gian nan thử sức". Cuối cùng, tôi biết ơn chính những khó khăn đã giúp tôi trưởng thành nhanh hơn, bớt mơ màng hơn trong một vài khía cạnh công việc. Tôi lắng nghe vũ trụ nhiều hơn và tin vào những mối nhân duyên. 

Ta cứ đi qua mỗi khó khăn để lấy mỗi phần trong mình được mang ra lau chùi, đánh bóng. Buồn vui đều có ý nghĩa cả, chấp nhận cuộc sống có nhiều trò chơi, thích thì chơi tiếp, không thích thì buông, chẳng có gì là quá quan trọng. Tâm bất biến trong dòng đời vạn biến mới là chân lý để sống hạnh phúc, tâm an. 

Vậy bài học lớn nhất chị nhận được trong những năm tháng một mình bươn trải tại trời Tây là gì? 

- Đó là "Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh..."

Đồng Lan: Tôi ở trong mối quan hệ mở với một chàng trai Pháp - Ảnh 3.

Nữ ca sĩ cho rằng, tình yêu cao đẹp hơn khi không sở hữu. (Ảnh: NVCC)

Tôi không né tránh nỗi buồn mà chấp nhận nó

Trong khi các đồng nghiệp cùng thời với chị đã yên bề gia thất, chị vẫn là "cánh chim tự do". Hình như, Đồng Lan tôn thờ chủ nghĩa độc thân?

- Tôi muốn Đồng Lan được hạnh phúc như tôi muốn mọi phụ nữ cần biết cách tạo hạnh phúc cho mình. Độc thân hay yêu nhiều người đều không quan trọng. Chỉ cần phụ nữ thấy hạnh phúc là sẽ như những bông hoa được chăm tưới và toả hương. Tôi vẫn trong hành trình tu tập để mình được hạnh phúc hơn dù sau này có gia đình, con gái hay vẫn là chú chim tự do... Tôi lắng nghe cơ thể lên tiếng, lắng nghe vũ trụ dẫn dắt. Tôi cứ thả lỏng và bước đi thôi.

Mới đây, chị giới thiệu sáng tác mới "Người yêu có bạn gái". Dường như đây là câu chuyện có thật của chị? Hãy chia sẻ đôi chút về ca khúc này?

- Nước Pháp dường như có năng lượng đặc biệt làm cho tâm hồn con người ở đây bay bổng hơn thì phải. 

Tôi đã ở trong một mối quan hệ mở với một chàng trai Pháp. Chúng tôi tin rằng tình yêu cao hơn là tình yêu không sở hữu, ghen tuông chỉ là nỗi đau của sự ích kỷ, khi mà cái tôi của bản thân không muốn chia sẻ, chỉ muốn chiếm hữu. Nếu bạn thực sự yêu ai đó thì hạnh phúc của họ là hạnh phúc của bạn, mối liên kết sâu sắc ở đây là gì? Là thật thà và chân thành với nhau.

Lúc tôi đang ở Mỹ, chàng đã gọi điện nói mới hẹn hò một cô gái trẻ, tôi nhắc nhở chàng cẩn thận từ tốn tìm hiểu, không có gì phải vội vàng và chúc chàng có được một kết nối chất lượng. Cúp máy, lòng tôi man mác buồn, hẳn rồi, chúng ta là con người, không phải thánh nhân, quan trọng chúng ta cư xử với nhau văn minh và nhân văn. Tôi không lảng tránh nỗi buồn mà chấp nhận nó và chuyển hoá nó thành điều tích cực. Cũng bởi vậy, tôi ngồi viết "Người yêu có bạn gái" tặng chàng. 

Thật tiếc cô gái trẻ đó không nán lại lâu hơn, tôi và chàng dù ở xa nhưng luôn mong điều tốt đẹp cho nhau. Dù không còn trong mối quan hệ hẹn hò, chúng tôi luôn là những người bạn có thể tin tưởng và chia sẻ mọi chuyện. Tôi vô cùng trân quý những mối nhân duyên như thế.

Chị có dự định như thế nào trên chặng đường sắp tới, vẫn là một người nghệ sĩ du ca, hay sẽ hoà nhập vào thị trường nhạc hải ngoại mạnh mẽ hơn, hoặc thử sức với bolero?

- "Dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng tôi vẫn vững như kiềng 3 chân". Mình thuộc lòng từ bé nhưng giờ mới ý thức được ý nghĩa sâu xa thực tiễn, Đồng Lan sẽ di chuyển Châu Âu - Mỹ - Việt Nam, thế kiềng 3 chân chắc sẽ vững chãi hơn cả tâm và thế. Vẫn là người hát lang thang kiếm tìm những vẻ đẹp ẩn sâu con người, văn hoá, lịch sử, thiên nhiên... để soi lòng mình và thấu hiểu lòng mình, lòng người. Rèn luyện để cái tôi nhỏ lại, tâm an trước những biến động. Tôi mong muốn áp dụng tâm lý học trong âm nhạc, muốn làm nhạc chữa lành. Tôi cũng sẽ tiếp tục khám phá bản thân với nhiều môi trường khác nhau, quan tâm hơn tới năng lượng vũ trụ và con người. Bolero jazz, Trịnh jazz đã làm rồi mà, trước mắt, tôi sẽ tập trung vào dự án riêng cho phụ nữ. 

Nhắc tới chuyện đó, tôi nhớ những năm gần đây, chị dành nhiều tâm huyết cho dự án "Redmoon". Điều gì đã khiến chị trăn trở với nó? Đã có những thành tựu nào bước đầu cho dự án này?

- "Redmoon"- tên tôi đặt cho dự án này ý chỉ chu kỳ hàng tháng của phụ nữ. 

Tôi thấy mối quan hệ giữa đàn ông đàn bà, âm với dương như vòng tròn bát quái. Trong âm có dương và ngược lại. Luôn cần có 2 phần để tròn khít và đều cần được sống hạnh phúc cùng nhau. Cuộc sống thực tiễn dạy tôi rằng trong các mối quan hệ mâu thuẫn xảy ra xuất phát từ việc góc nhìn khác nhau, không đủ kiên nhẫn, bình tĩnh để lắng nghe học hỏi nhau. Có lẽ chăng đàn ông thường quá đơn giản, đàn bà thường quá phức tạp? 

Tôi thương đàn bà nhưng tôi thương thân tôi vậy. Mình hiểu đàn bà hơn, mình sẽ giúp họ tốt hơn. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện, góc nhìn của hành trình cuộc đời tôi về những vấn đề khó nói của phụ nữ để mong họ hạnh phúc giống như tôi muốn hạnh phúc vậy. Tôi từng mắc những sai lầm. Xã hội ảnh hưởng bởi tư tưởng truyền thống làm phụ nữ khổ sở đã quá lâu, tôi muốn thông qua âm nhạc, nói với thế giới rằng: Phụ nữ đẹp như thế đấy, yêu thương nâng niu họ hơn đi. Nhưng quan trọng nhất, chính phụ nữ phải ý thức được giá trị của bản thân và tự tháo buộc khỏi những định kiến lệch lạc. 

Là một dự án quốc tế ấp ủ từ lâu, tôi rất kén chọn những người tham gia dự án và cần một khoản kinh phí khá lớn để thực hiện. Sau Covid-19, tôi đang đi hát lại để gom tiền cho dự án. Tôi muốn làm triển lãm tranh nhạc, thị giác, những góc nhìn của tôi về phụ nữ và liên kết họ với năng lượng vũ trụ bằng hình ảnh âm thanh, ý niệm... Tôi mong sẽ được ủng hộ để "Redmoon" được nuôi nấng khoẻ mạnh hơn. Hiện tại, tôi đang bắt đầu làm việc với một người nghệ sĩ Pháp gốc Việt đáng kính – nghệ sĩ Nguyên Lê. Tôi tin vũ trụ sẽ giúp tôi lan toả dự án này. Tôi yêu "Redmoon" như yêu chính nỗi đau của mình cần được hoá giải bằng sự yêu thương và thấu hiểu.

Cảm ơn những chia sẻ của chị!

Không có nhận xét nào